The Beatles - Nửa thế kỷ một huyền thoại (P.8)



GEORGE HARRISON – MỘT TÀI NĂNG TRẦM LẶNG

Khi nói đến George Harrison, “con bọ trầm lặng”, người hâm mộ của nhóm Beatles thường hay nhớ đến một đôi mắt rất sáng ẩn dưới đôi lông mày rậm, cái miêng cười thật tươi trên gương mặt gầy gầy khắc khổ. Tất cả những nét dường như tương phản đó phản ánh khá chính xác tính cách bên trong của tay guitar lead tài hoa của nhóm Beatles: hài hước nhưng khá bí ẩn, thông minh nhưng có vẻ hơi yếm thế. Ngay cả trong những bài hát hoặc những câu guitar của George cũng phản phất một nét gì đó u buồn và nội tâm. Trong suốt những năm tháng là một thành viên trong nhóm nhạc nổi tiếng nhất thế giới, George Harrison đã chịu khá nhiều thiệt thòi khi bị hai cái bóng quá lớn của John Lennon và Paul McCartney che khuất. Dường như chỉ sau ngày ông qua đời năm 2001 do bệnh ung thư, người ta mới bắt đầu có một cái nhìn đúng đắn hơn về đóng góp của cậu em út trong nhóm Beatles này.

Sinh ra để chơi guitar

Quả thật George Harrison được sinh ra để gắn đời mình vào phím đàn guitar. Từ những ngày còn ngồi ghế nhà trường, George đã có một thú vui là ngồi vẽ những cây đàn guitar dựa trên những hình ảnh quảng cáo trên báo. Đến năm 13 tuổi, George có được cây đàn guitar đầu tiên, cây guitar gỗ hiệu Eggmond và bắt đầu tham gia vào nhóm nhạc skiffle của người anh lớn là Peter. Chỉ một năm sau, cậu nhóc George đã được Paul McCartney giới thiệu cho John Lennon, thủ lĩnh kiêu ngạo của ban nhạc Quarry Men. Lúc đầu John đã không thèm ngó ngàng đến George vì cậu nhỏ hơn John đến 3 tuổi. Nhưng đến khi George trổ tài chơi bản “Raunchy” một cách hoàn hảo trên cây đàn của mình thì John mới cho cậu nhập bọn. Và phải mất thêm một vài năm chầu rìa cho Quarry Men, George mới được John chính thức xem như một thành viên của ban nhạc này.


George Harrison và cây Rickenbacker 12
Phải nói một cách công bằng rằng, với tiếng đàn guitar solo của mình, George Harrison đã chắp cánh cho phần lớn những ca khúc bất hủ của cặp sáng tác Lennon - McCartney. Chịu ảnh hưởng của những tay guitar nổi tiếng thời bấy giờ như Chet Atkins, Chuck Berry và Carl Perkins, tiếng đàn của George Harrison trong thời gian đầu của Beatles có một chút hơi hướng country chứ không thiên về những câu riff nặng mùi R’n’B như Keith Richard của Rolling Stones hay Jeff Beck của Yardbirds. Chính vì vậy mà âm nhạc cuả nhóm The Beatles có vẻ nhẹ nhàng và vui tươi hơn là khiêu khích hay cuồng nộ. Đóng góp lớn nhất của George đối với nhóm the Beatles trong giai đoạn 1963-65 chính là việc sử dụng cây đàn Rickenbacker 12 để tạo ra những hợp âm lóng lánh như tiếng những chiếc chuông nhỏ leng keng. Hiệu ứng của cây guitar đàn 12 dây đã tạo nên cơn sốt ở cả hai bên bờ Đại Tây Dương và hầu như khá nhiều ban nhạc sau đó như nhóm country rock nổi tiếng the Byrds của Mỹ đã sử dụng nhạc cụ này trong việc thu âm của mình.

Georger và Sitarist nổi tiếng Ravi Shankar
Năm 1965, George được David Crosby của nhóm the Byrds giới thiệu cho nhạc sĩ đàn sitar nổi tiếng của Ấn Độ là Ravi Shankar. Gần như lập tức, tay guitar của Beatles bị âm thanh bí ẩn của nhạc cụ cổ truyền Ấn Độ này hớp hồn. Kết quả là George đã bái sư với Ravi Shankar để học sitar. Với phần solo sitar trong ca khúc “Norwegian Wood”, George Harrison đã làm được một điều mà cho đến thời điểm đó chưa ai làm được, đó là kết hợp một cách tuyệt vời âm nhạc dân tộc phương Đông và âm nhạc hiện đại phương Tây với nhau.

Một đóng góp khá quan trọng khác của George Harrison cho guitar nhạc rock là kĩ thuật chơi slide guitar độc đáo. Mặc dù không phải là người sáng tạo là kĩ thuật chơi slide guitar nhưng cách chơi slide của George Harrison mang một nét đặc trưng rất riêng không lẫn với bất cứ kĩ thuật của bất cứ một ai khác. Tài năng của George Harrison đã được Eric Clapton, thượng đế guitar, đồng thời cũng là một người bạn thân của George tán tụng: “Mặc dù tôi là người giúp George làm quen với slide guitar, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn, George đã trở thành thầy của tôi. Cái tên George Harrison đồng nghĩa với slide guitar” Trong album Imagine của John Lennon năm 1971, George đã đóng góp phần slide guitar cho 5 ca khúc và chính John đã phải khen ngợi rằng: “Đó là những câu solo hay nhất mà George đã từng chơi, hay hơn nhiều so với thời còn là một thành viên của Beatles.” Tiếc là những tác phẩm có phần slide xuất sắc của George Harrison đều ra đời trong thời gian hậu Beatles nên nếu bạn không mặn mà lắm về sự nghiệp solo của các thành viên Beatles sau khi tan rã, bạn sẽ khó có cơ hội thưởng thức khả năng này của George.

Mặc dù là một tay guitar không thiên về kĩ thuật lắc léo hay tốc độ kinh hồn bạt mạng, những câu solo của George rất dạt dào tình cảm với một nét buồn man mác khó có thể lẫn lộn được. Chính vì vậy mà tạp chí Rolling Stone đã xếp George Harrison hạng 21 trong top 100 greatest guitarists of All Times, một sự tưởng thưởng khá xứng đáng.


Một nhạc sĩ sáng tác có tài

Có thể nói trong suốt thời gian chơi cho nhóm Beatles, mặc dù đạt được thành công tột đỉnh về tiền bạc và danh vọng, George Harrison chưa bao giờ thật sự thoả mãn khi tài năng sáng tác của anh đã không được công nhận một cách đúng đắn. Ở vai trò guitar lead và là thành viên nhỏ tuổi nhất ban nhạc, George phần lớn đảm nhận vị trí hát bè cho John hoặc Paul và thỉnh thoảng được hai ông lớn làm phúc cho hát một vài ca khúc mà cả John và Paul không có hứng hát. Sáng tác đầu tiên của George Harrison được chấp nhận là bài “Don’t Bother Me” trong album “Please Please Me” năm 63, Mãi đến hai năm sau, George mới có thêm hai ca khúc xuất hiện trong album “Help!”. Kể từ đó, những ca khúc của George bắt đầu xuất hiện một cách đều đặn hơn trong các album sau nhưng cũng chỉ giới hạn tối đa là 2 bài một album so với con số 9-10 bài của John và Paul. Sở dĩ có sự bất công như thế là ngoài việc sợ George sẽ có thể cạnh tranh với mình trong lĩnh vực sáng tác, John và Paul còn muốn nắm độc quyền viết ca khúc để bảo đảm không mất đi số lợi nhuận đáng kể thu được từ tiền tác quyền ca khúc. Sự kìm hãm này khiến George rất bất mãn. Sự bất mãn đó càng dồn nén từ sau năm 1968 khi mối quan hệ của các thành viên có dấu hiệu rạn nứt. Oái oăm thay, đó lại là thời kì George cho ra đời nhiều tác phẩm có thể gọi là kinh điển nhất như “Here Comes the Sun”, “Something”, “While My Guitar Gently Weeps”. Ngay cả Paul McCartney cũng phải công nhận với John Lennon rằng: “Những tác phẩm của George về sau này hay không kém gì những bài hát của chúng ta.”

Một điều khá mỉa mai là khi nhóm Beatles tan rã, thành viên đầu tiên đạt được thành công vượt bậc về mặt nghệ thuật và thương mại không phải là John hay Paul mà lại là George Harrison. Với những bài bị John và Paul từ chối không cho thu âm khi còn ở trong nhóm Beatles, George Harrison đã có đủ “vốn” để tung ra một album solo ba đĩa với cái tên thể hiện quyết tâm đoạn tuyệt với quá khứ: “All Things Must Pass” năm 1970. Ngay sau khi ra đời, album nhận được đánh giá rất tích cực từ phía những nhà phê bình và fan. Single “My Sweet Lord”, một ca khúc mang tính chất tôn giáo đã đứng nhất bảng xếp hạng cả Anh lẫn Mỹ khiến George trở thành cựu thành viên đầu tiên của nhóm Beatles có đĩa đơn đứng nhất bảng xếp hạng với tư cách là một nghệ sĩ solo. Tuy nhiên “My Sweet Lord” cũng chính là ca khúc gây cho George rất nhiều rắc rối về mặt tác quyền chỉ vài năm sau đó.

Ca khúc bất hủ "While my guitar gentle weeps" do George Harrison sáng tác và Phần Lead Guitar trong bài được thể hiện bởi Eric Clapton

Mặc dù là thành viên nhỏ tuổi nhất của nhóm the Beatles, những tác phẩm của George lại mang tính triết lí hơn những bài hát của John và Paul. Cách nhìn của George về cuộc đời cũng sâu sắc hơn nhưng cũng không kém phần hài hước. Có thể chia những tác phẩm của George Harrison làm bốn mảng chính: Đầu tiên là mảng triết lí tôn giáo phương Đông với những ca khúc mang nặng âm hưởng huyền bí của nhạc cổ truyền Ấn Độ như “Within You, Without You,” “Love You To”, “Only a Northern Song”, “The Inner Light”, “While My Guitar Gently Weeps” và “My Sweet Lord”. Hầu hết các phẩm này đều được sáng tác trong giai đoạn 1966-68 khi nhóm Beatles theo thiền sư Maharishi Maheshi Yogi tập thiền định. Trong các thành viên, George là người bị triết lí của đạo Hindu ảnh hưởng nhiều nhất, đến mức anh cải đạo sang Ấn Độ giáo và ăn chay trường từ năm 27 tuổi. Mảng sáng tác thứ hai của George là mảng châm biếm một cách khá hài hước những điều chướng tai gai mắt trong xã hội điển hình như ‘Taxman” (1966) về chế độ thuế khoá bất công đối với nghệ sĩ ở Anh, “Piggies” (1968) đả kích xã hội tư bản hay “This Song” năm 1976 về vấn đề tác quyền. Thậm chí việc người bạn thân, tay guitar Eric Clapton thèm ăn ngọt nhưng sợ bị hư răng cũng được George lấy cảm hứng để viết ca khúc “Savoy Truffle”. Là một người có tính hài hước, quả thật không bất ngờ khi trong suốt thập niên 70, George là Mạnh Thường Quân hỗ trợ tài chính cho series phim hài nổi tiếng cuả Anh Monty Python mà anh là một fan cuồng nhiệt. Mảng thứ ba là những tác phẩm thể hiện sự bất mãn của mình đối với những ngày tháng bị chèn ép dưới cái bóng của John và Paul như “Wah-wah”, “All Things Must Pass”, “I Me Mine”, “Not Guilty”, “Sue Me, Sue You Blues” và “Cockamamie Business”. Có thể chính vì tâm trạng bất mãn này mà phần lớn các bài hát kể trên mặc dù đựơc viết thời còn trong nhóm Beatlesn, chúng đã bị bộ máy kiểm duyệt mang tên Lennon-McCartney không cho phát hành. Mãi đến khi trở thành một nghệ sĩ tự do, George mớí công bố những tác phẩm này. Có thể lấy ví dụ ca khúc “Not Guilty” viết năm 1968, được thu âm nhưng không được đưa vào White Album của the Beatles. Mãi đến năm 1979, bài hát mới xuất hiện trong album solo mang tên George Harrison. Bài hát là một lời biện bạch với hai ông anh lớn rằng, tôi chẳng cố tỏ vẻ lấn lướt ai mà tôi chỉ muốn bảo vệ những gì tôi xứng đáng được hưởng. Rõ ràng George đã tìm cách đấu tranh cho những đứa con tinh thần của mình được công nhận một cách đúng đắn. Mảng sáng tác cuối cùng của George là những bản tình ca, tuy không nhiều như Paul, nhưng vẫn gây được ấn tượng với “Here Comes the Sun”, “Something” hay “For You Blue”. Chính Frank Sinatra, ca sĩ được mệnh danh là “the Voice” của nước Mỹ đã gọi “Something” là tình khúc hay nhất của thập kỉ và Elvis Presley cũng đã cover lại ca khúc này. Trong vai trò một người sáng tác, tài năng của George Harrison không hề thua kém John và Paul.



Chìm nổi với sự nghiệp solo

Sau thành công to lớn của “All Things Must Pass”, George Harrison một lần nữa đã gặt hái được danh tiếng khi tổ chức một cách thành công buổi hoà nhạc từ thiện đầu tiên mang tên “Concert for Bangladesh” năm 1971 tại Madison Square Garden, New York với sự tham gia của dàn sao như Eric Clapton, Bob Dylan, Leon Russell, Billy Preston, nhạc sĩ sitar Ravi Shankar và cựu thành viên nhóm Beatles là Ringo Starr. Với mục đích quyên góp tiền cứu trợ nạn đói cho nhân dân Bangladesh, một quốc gia vừa tách ra khỏi Pakistan, tất cả tiền vé và tiền thu được từ việc bán các ấn phẩm của chương trình được dự định sẽ chuyển hết cho Bangladesh. Tuy nhiên những vấn đề rắc rối về pháp lí đã khiến cho việc chuyển tiền mất rất nhiều thời gian và cả khoản tiền cũng bị thâm hụt đáng kể. Tuy nhiên, nỗ lực của George Harrison đã tạo tiền đề cho các buổi diễn hoặc thu âm từ thiện rất phổ biến sau này.

Nếu những năm đầu thập niên 70, sự nghiệp của George Harrison tươi sáng bao nhiêu thì từ năm 1974 tảơ đi, vận may dường như không còn mỉm cười với anh nữa. Các album “Dark Horse” hay “Living in the Material World” không được đón nhận nồng nhiệt cho lắm vì tính chất tôn giáo của nó. Năm 1974, George tổ chức một tour diễn vòng quanh nước Mỹ nhưng tour diễn thực sự là một thảm hoạ. Thay vì sử dụng một ban nhạc rock để mở màn cho mình, George sử dụng một dàn nhạc cổ truyền Ấn Độ chơi mở màn. Phần hoà tấu các nhạc cụ cổ truyền Ấn Độ có khi kéo dài gần một giờ đồng hồ khiến cho những rock fan mất bình tĩnh bỏ về. Khi George xuất hiện trên sân khấu, anh lại dường như thử thách tính kiên nhẫn của khán giả bằng cách bắt họ cùng mình đồng thanh đọc to những bài kinh tán tụng những vị thần của Ấn Độ giáo như Krishna hay Vishnu. Khi đám đông khán giả tỏ ý bất bình, George phản ứng lại bẳng cách gọi họ là “những con cá chết”. Nếu tài chơi guitar của anh được nhiều người công nhận, giọng hát của George lại là nhược điểm của anh. Một mình George không thể kham nổi một buổi diễn với mười mấy ca khúc liên tục. Tour diễn ở Mỹ kết thúc nhanh ngoài dự định, thất bại là điều không thể tránh khỏi. Đó là lần cuối cùng George Harrison lưu diễn ở Mỹ.

Kiện tụng cũng là một vấn đề kìm hãm sự phát triển sự nghiệp solo của con bọ trầm lặng này. Mặc dù rời khỏi nhóm Beatles, nhưng những vấn đề thủ tục và hợp đồng bó buộc khiến cho các thành viên vẫn còn liên quan với nhau về mặt danh nghĩa cho đến tận năm 1980. Điều này khiến cho John, Paul và George quay sang kiện tụng lẫn nhau và cả ông bầu Allen Klein để tự giải thoát mình. Điều này được George thể hiện qua ca khúc “Sue Me, Sue You Blues” của mình. Vận rủi thật sự đến với George năm 1976 khi anh bị hãng đĩa của mình là Dark Horse kiện vì tội vi phạm hợp đồng khiến cho album solo Thirty Three 1/3 phát hành chậm hơn dự kiến. Cũng trong năm đó, công ty tác quyền Bright Tunes đòi George phải bồi thường hơn 1 triệu 6 dollar vì ca khúc “My Sweet Lord” giống với ca khúc “He’s So Fine” của nhóm Chiffons về mặt giai điệu. Vụ việc trở nên phức tạp hơn khi ông bầu của George là Alan Klein bỗng dưng phản phé đầu quân cho Bright Tunes để trục lợi khi thấy hãng dĩa này có thể giành phần thắng. Sau nhiều năm kiện tụng rối rắm, toà án tối cao Mỹ xử George thua kiện với tội danh “đạo nhạc một cách vô thức” bài “He’s So Fine” và George phải bồi thường hơn nửa triệu dollar cho Bright Tunes. Những album tiếp theo của George Harrison đều không đạt được thành công đáng kể về mặt thương mại lẫn nghệ thuật.

Trong những năm thập niên 80, George gần như mất tích trong thế giới âm nhạc để theo đuổi những sở thích khác như làm phim, đua xe thể thức 1 và làm vườn. Cùng với Denis O’Brien, George thành lập hãng phim Handmade Films năm 1978 chủ yếu để tài trợ kinh phí cho series phim hài Monty Python. Handmade Films tuy chỉ tồn tại trong 6 năm nhưng đã trở thành một hãng phim nổi tiếng ở Anh và cả Hollywood, sản xuất 23 bộ phim trong đó có thể kể đến Withnail and I, Mona Lisa và Shanghai Surprise (do Madonna và Sean Penn đóng vai chính. Từ suốt năm 1980 đến 1986, George Harrison chỉ xuất hiện một lần duy nhất tại Birmingham Heart Beat Charity Concert biểu diễn cùng với Robert Plant và nhóm Moody Blues. Năm 1987, George trở lại với thế giới âm nhạc bằng một album được đánh giá cao mang tên Cloud Nine với bài hit hạng nhất “Got My Mind Set On You.” Cũng trong năm đó, George Harrison cùng với một số tên tuổi lớn khác trong làng nhạc rock như Eric Clapton, Elton John, Ringo Starr đã cùng biểu diễn lại hai ca khúc “Here Comes the Sun” và “While My Guitar Gently Weeps” trong buổi hoà nhạc gây quĩ từ thiện của Hoàng Gia Anh mang tên the Prince Trust’s Concert.

Năm 1988, George Harrison cùng với Bob Dylan, Jeff Lynn, Tom Petty và Roy Orbison lập nên siêu nhóm rock country the Traveling Wilburys với hai album vol.1 và vol. 3 (không có vol.2) rất được ưa chuộng. Nhóm tan rã sau cái chết của Roy Orbison. Trong suốt thập niên 90, George không cho ra thêm một album solo nào nữa. Và cũng sau một thời gian dài vắng bóng trên sân khấu nhạc sống, George đã tháp tùng Eric Clapton trong chuyến lưu diễn ở Nhật Bản năm 1991 khá thành công. Lần cuối cùng George xuất hiện trước công chúng là buổi hoà nhạc tri ân Bob Dylan tại Madison Square Garden năm 1992.


Rắc rối đời tư

Khi nhóm Beatles đang ở trên đỉnh cao danh vọng năm 1963, George được rất nhiều cô gái hâm mộ. Khi biết được anh thích kẹo dẻo mềm “jelly babies”, trong ngày sinh nhật của mình, George được người hâm mộ gửi đến hàng trăm hộp kẹo dẻo đủ loại và khi nhóm Beatles biểu diễn trên sân khấu, khán giả bên dưới đã ném lên cho George rất nhiều viên kẹo loại này. Ở Mỹ, vì không có kẹo dẻo mềm nên fan đã dùng kẹo jelly beans cứng hơn để ném lên sân khấu đến mức ban nhạc phải doạ rằng ngưng chương trình nếu cứ tiếp tục bị trúng đạn kẹo. Năm 1966, George Harrison làm lễ cưới với cô người mẫu xinh đẹp Pattie Boyd và trở thành cặp đôi đẹp nhất trong làng giải trí của Anh Quốc. Tuy nhiên đoạn kết của cuộc tình George-Pattie lại là một đoạn kết không có hậu. Tay guitar huyền thoại Eric Clapton, đồng thời là bạn thân của George Harrison đã mê mẩn vợ của bạn mình ngay từ những lần đầu gặp mặt. Sau nhiều lần từ chối tình yêu của Eric, Pattie cuối cùng cũng đã xiêu lòng đi theo tiếng đàn của Eric và trở thành vợ của nhân vật tiếng tăm này năm 1979. Sự thay lòng đổi dạ của Pattie cũng có phần trách nhiệm của George Harrison khi anh dành quá nhiều thời gian cho tôn giáo Ấn Độ và chạy những mối tình qua đường khác trong đó có cả Maureen vợ của Ringo Starr và Paula Boyd, em gái của Pattie. Trong cuốn tự truyện của mình Eric Clapton đã kể rằng chính George đã sắp xếp cho Eric có cơ hội theo đuổi Pattie để mình có thời gian tán tỉnh cô em vợ Paula. Năm 1973, hai nguời li thân và đến năm 1974, George và Pattie chính thức li dị và Pattie đến sống với Eric Clapton. Sự thay vợ đổi chồng khá lộn xộn giữa hai tay guitar nổi tiếng này không làm ảnh hưỏng đến tình bạn của hai người. Họ còn vui đùa gọi nhau là “husbands-in-law” vì Pattie lúc đầu là vợ của George sau về làm vợ của Eric. Năm 1978, George làm đám cưới với cô thư kí người Mexico tên Olivia Trinidas Arias. Hai người có với nhau một đứa con mang tên Dhani, và cuộc hôn nhân thứ hai này bền vững đến lúc George qua đời.

Sau khi nhóm Beatles tan rã, George đã thể hiện sự bất mãn của mình đối với Paul McCartney bằng cách cộng tác với John Lennon thu âm những ca khúc đả kích Paul không thương tiếc như “Crippled Inside” và “How Do You Sleep?’ trong album Imagine của John. Trong suốt thập niên 70, George luôn từ chối những lời mời tái hợp hoặc cộng tác với Paul. Trả lời phỏng vấn, George thẳng thắn phát biểu rằng anh luôn sẳn lòng chơi chung một ban nhạc với Ringo hoặc John nhưng không bao giờ với Paul do những bất đồng về quan điểm âm nhạc hơn là những mâu thuẫn cá nhân. Tuy nhiên, mối quan hệ của George và John cũng không phải tốt đẹp gì hơn. Năm 1979, George xuất bản cuốn tự truyện I, Me, Mine trong đó tên của John Lennon chỉ xuất hiện đúng ba lần. Điều này khiến John bị tổn thương sâu sắc. Sau này, George có gọi điện xin lỗi John nhưng John đã không bắt máy. Mối bất hoà này đã không có cơ hội để hoá giải vì chẳng bao lâu sau đó John đã bị ám sát. Để tưởng niệm John, George đã mời Paul và Ringo cùng thu âm ca khúc “All Those Years Ago” trong album solo của mình. Đó là lần đầu tiên ba thành viên của nhóm Beatles tái hợp với nhau.


Những ngày cuối đời

Sau sự trở lại đình đám cùng với Paul McCartney và Ringo Starr để quảng bá cho Anthology, những năm cuối thập niên 90, George dường như chọn cách sống ẩn dật với thú đam mê làm vườn của mình. Mỉa mai thay, những năm tháng sóng gió nhất của George lại là những năm tháng cuối đời của ông. Năm 1997, George Harrison được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vòm họng do hút thuốc quá nhiều nhưng được chữa khỏi. Cũng trong năm này, ông xuất hiện trên một buổi talk show của kênh truyền hình âm nhạc VH1. Với cây guitar thùng trong tay, George đã ngẫu hứng chơi lại ca khúc “All Things Must Pass” và ca khúc mới “Any Road”. Khi khán giả yêu cầu ông chơi một ca khúc của thời Beatles, George đã từ chối khéo bằng cách nói rằng: “Tôi không nghĩ rằng mình nhớ một bài nào cả” Đó là buổi xuất hiện cuối cùng của George Harrison trước công chúng.

Ngày 30/12/1999, vào lúc ba giờ sáng, một tên điên tên Michael Abram đã đột nhập vào nhà riêng của George Harrison và dùng dao đâm ông 15 nhát. Chính Olivia, vợ của George đã tấn công tên sát nhân bằng cây cời lò bằng sát và cứu chồng thoát chết trong gang tấc. Khi bị bắt, kẻ sát nhân đã khai rằng hắn nghe một giọng nói trong đầu bảo rằng nhóm Beatles là những tên phù thuỷ ghê gớm cưỡi chổi xuống để gieo rắc kinh hoàng cho nhân loại và nhiệm vụ của hắn là phải diệt trừ tên đầu sỏ chính là George Harrison. Sau vụ chết hụt lần đó, George Harrison gần như tránh tiếp xúc với thế giới bên ngoài.
George cùng vợ Olivia và con trai Dhani Harrison

Năm 2001, báo chí bắt đầu đưa tin về tình trạng sức khoẻ ngày một xuống cấp của George Harrison với khối u ác tính ở não và ở phổi. Cũng trong thời gian này, George cùng với sự giúp sức của người bạn thân Jeff Lynn và con trai là Dhani Harrison đã cố gắng thu âm album “Brain Washed”, album cuối cùng trong sự nghiệp âm nhạc của George. Ngày 29/11/2001, chỉ vài ngày trước ngày giỗ của John Lennon, tay guitar trầm lặng của nhóm Beatles, George Harrison cũng qua đời sau một thời gian dài chống chọi với bệnh tật. Bên cạnh anh những ngày cuối đời ngoài vợ con còn có cựu thành viên Beatles Paul McCartney. Trong những ngày cuối cùng ấy, hai người bạn cũ đã cùng nhau ôn lại những kỉ niệm xưa và xoá bỏ mọi hiềm khích hận thù trong bao nhiêu năm đối đầu.


Một năm sau đó, gia đình và những bạn bè thân thiết nhất của George Harrison như Eric Clapton, Ringo Starr, Jeff Lynn, Tom Petty và Paul McCartney đã tổ chức một buổi diễn tưởng niệm mang tên:”Concert for George” chơi lại những ca khúc hay nhất của ông trong suốt sự nghiệp âm nhạc. Với những cống hiến trong suốt ba thập niên cho nhạc rock với tư cách một nghệ sĩ guitar, một nhạc sĩ và một ca sĩ, George Harrison nhận được vinh dự hai lần được đề cử vào Bảo Tàng Rock and Roll như một thành viên của the Beatles năm 1988 và như một nghệ sĩ độc lập năm 2004. Giờ đây có lẽ trên thiên đàng, cùng với người bạn cũ John Lennon, George Harrison đã có thể mỉm cười với những sự tưởng thưởng xứng đáng mà ông từ lâu mong đợi.


DANH MỤC ALBUM SOLO CỦA GEORGE HARRISON

Album phòng thu:

•           Wonderwall (soundtrack) (1968)

•           Electronic Sound (1969)

•           All Things Must Past (1970)

•           Living in the Material World (1973)

•           Dark Horse (1974)

•           Extra Texture (Read All About It) (1975)

•           Thirty Three 1/3 (1976)

•           George Harrison (1979)

•           Somewhere in England (1981)

•           Gone Troppo (1982)

•           Cloud Nine (1989)

•           Brain Washed (2002)

Với nhóm Traveling Wilburys

•           Traveling Wilburys vol.1 (1988)

•           Traveling Wilburys vol. 3 (1990)

Album tổng hợp:

•           Best of George Harrison (1976)

•           Best of Dark Horse: 1976-1989 (1989)

•           Let It Roll: Songs by George Harrison (2009)

Album trực tiếp:

•           Concert for Bangladesh (1971)

•           Live in Japan (1992)

•           The Concert for George (2003)



(còn tiếp)

Nguồn: The Beatles - Nửa thế kỉ, một huyền thoại. Khảo luận của Huỳnh Chí Viễn. NXB Văn học, 11-2010.

About the author

Admin
Donec non enim in turpis pulvinar facilisis. Ut felis. Praesent dapibus, neque id cursus faucibus. Aenean fermentum, eget tincidunt.

0 nhận xét:

Template by Clairvo Yance
Copyright © 2012 Quán Nhạc Cũ - Created by SoraTemplates and Blogger Themes.