Bài Viết Cũ Về Rock Hà Nội Thập Niên 90 (P.2)

Phần 6 : Những kẻ tà ma ngoại đạo

Có thể dùng cách gọi này cho những người yêu Rock thủ đô là hơi quá nhưng buồn thay nó lại là sự thật khi chúng ta nhìn lại từ thời điểm bắt đầu đến những chặng đường phát triển đầy chông gai , Rock HN luôn bị Xã hội coi như 1 thứ "tà giáo" . các ban nhạc bị quy kết là " truyền bá 1 loại hình văn hoá ko lành mạnh, ko phù hợp với truyền thống Văn hoá và thể tạng của người VN " . nặng hơn nữa họ còn bị coi là " mất gốc, vọng ngoại, lai căng...". còn các rockfans thì bị kết tội là những kẻ quá khích, dễ bị kích động. với mớ tóc dài, quần rách bẩn thỉu hoặc quần áo đen xì in hình đầu lâu, họ trở thành những con người lập dị trong mắt những người bình thường. Bị khoác lên mình muôn ngàn tiếng xấu như thế, "tà giáo " Rock bị cả Xã Hội lên án và vùi dập ko thương tiếc.

Khi đất nước ta chưa mở cửa, những người có trách nhiệm trong ngành văn hoá cho rằng : Văn hoá nước ta gắn liền với nền văn minh lúa nước lâu đời. âm nhạc truyên thống ( dân ca, quan họ, kể cả nhạc nhẹ) đều có nhịp điệu chậm rãi ,khoan thai ( phù hợp với nhịp vung cuốc lên, bổ cuốc xuống đào đất hay "vắt" trâu đi cày của người nông dân) thì làm sao chấp nhận nổi 1 thể loại nhạc có tiết tấu nhanh, tốc độ như ngựa phi, âm thanh ầm ĩ chát chúa của các nước có nền Công nghiệp phát triển. rồi đến khi thay đổi cơ chế, hội nhập với thế giới , biết thế nào là MTV thì chính những vị ấy lại ngửa cổ lên trời mà than rằng :" chà ,âm nhạc nước ta còn ...lạc hậu quá. đến khi nào mới có bài hát trên MTV châu á ?!!". đến bây giờ khi được chứng kiến những đêm thác loạn của lớp thanh niên trẻ mới lớn trong các vũ trường, nhìn họ quay cuồng trong các bản Remix được phát ra từ những dàn loa bật hết công suất - rồi nhìn lại đám anh em tín đồ nhạc Rock nhà ta : sao thấy anh em ta hiền lành , trong sáng và giàu tình cảm quá vậy! Rock đâu có tội tình gì.

Nhưng "tiên trách kỷ, hậu trách nhân". trước tiên chúng ta cũng cần tự vấn lại mình. Rock HN quá mang nặng tính tự phát, phong trào. các ban nhạc hầu hết chỉ muốn chơi, "quậy" trong thời gian còn là SV, sau đó vì nhiều lý do lại tan rã. họ ko có sự định hướng, phát triển lâu dài. 1 điểm nữa cực kỳ quan trọng đó chính là các bạn, những tín đồ, những khán giả trung thành của Rock. hãy nhìn lại quá khứ, đã gần 10 năm trôi qua rồi nhưng những sự cố như đêm phá phách tại CLB phương pháp, trận ở Trung tự, ở Vọng quán, Hương đầu Mùa... đều là những vết nhơ của Rock HN. nó đã để lại những dư âm rất xấu và khiến cho những người đứng ra tổ chức thấy ...sợ rock. các ban Rock trở thành ngáo ộp đối với họ. chỉ là sự quá khích của 1 số tín đồ nhưng vì nhận thức kém và ko lường hết được hậu quả nên chính 1 bộ phận tín đồ đã vô tình ném những hòn đá tảng xuống ngăn dòng chảy của Rock HN. trình độ nghiệp dư, ko có sự định hướng , ko có người đỡ đầu, thiếu những sân chơi... đó là những vấn đề mà Rock HN gặp phải trong những năm 95-97.

Trong thời gian này các "tà giáo " hoạt động ra sao? chúng ta sẽ đột nhập vào tận "hang ổ" của họ và tim hiểu xem họ làm thế nào để tồn tại.

Chương 1 : The Light -- khi anh hùng không gặp thời thế.

Từ phố Giảng Võ rẽ ngang vào Hào Nam, ngoằn ngoèo vài trăm mét mới tới được "Đại bản doanh" của The Light. căn phòng 12m vuông của người quen (em họ của Hoài Thanh - cũng là 1 tín đồ cuồng nhiệt của Heavy Metal ) là địa điểm cho 5 anh em : Tuấn, Thanh , Nghị ,Hiếu ,Hà tuần 2 lần tụ họp thoả mãn sự đam mê. phòng nhỏ lại phải đóng kín để hạn chế âm thanh thoát ra. mùa đông còn ấm áp, chứ mùa hè thì quả là thê thảm. nóng và bí hơn lò bát quái. nhưng có phòng tập riêng như thế là sướng chán khi có thời họ phải bê "đồ" đổ bộ vào ... giảng đường của Trường Mỹ Thuật CN mà tập. ngồi lù lù 1 đống to đùng chính là Hiếu Voi với bộ trống của hắn quay mặt vào trong tường. Hà và Nghị thì ngồi trước 1 đống dây dợ nhằng nhịt những "phơ" với dắc cắm. ca sĩ Tuấn thì gân cổ lên gào thi với mấy cái loa khi phải hát khan mà chẳng có mic. Thanh thì cần cù ngồi trong 1 góc ôm đàn bass giữ nhịp cho anh em. hồi đó những buổi tập của The Light lúc nào cũng có nhiều tín đồ đến xem và "Phê" cho đỡ "vật".

The Light từ hồi mới ra mắt cho đến thời điểm 97 vẫn trung thành với thể loại Heavy Metal. khi mà nhiều ban nhạc đàn anh đã thoái trào : Những Bậc Thang, Chìa khoá Vàng tan rã. Đại bàng Trắng tự biết thời thế lui về các quán chơi nhạc " kiếm cơm". Desire thì chỉ xuất hiện trong những đêm tưởng niệm John Lennon, thì The Light gần như trở thành band được nhiều anh em tín đồ trông đợi nhất. nhưng chính điều này đã khiến cho sở Văn hoá đưa cái tên The Light lên đầu bảng những đối tượng cần " cảnh giác đề phòng " và bị "soi" nhiều nhất. trái ngược với cái tên của họ ( ánh sáng) TL lại thường quá đen đủi trong suốt sự nghiệp âm nhạc đầy thăng trầm của mình. những đêm nhạc có TL tham gia đều ko được sở VH cấp giấy phép và khi được chơi núp bóng trong các đêm vũ hội của các trường ĐH thì y như rằng các buổi biểu diễn của họ gặp sự cố :ko "vỡ" loa thì "phơ" hay Zdắc cắm bi trục trặc. nhưng ít ai biết rằng đó lại là khoảng thời gian TL cho ra đời những sáng tác thành công nhất của mình. có thể nói là họ đã nhận thức được tầm quan trọng và đầu tư khá nhiều công sức cho những sáng tác Heavy Metal Việt của mình. Những " Ước nguyện", " Xa cách", " sea of Fires" ... và đặc biệt là "mong đợi mặt trời " 1 bản Heavy mang âm hưởng của Rock Tây Nguyên, lần lượt ra đời. khó có thể nói rằng TL đã thành công, nhưng những nỗ lực của họ thật đáng khâm phục. TL làm tất cả những gì có thể để thoát ra khỏi vỏ bọc nghiệp dư và tâm nguyện của họ là trong tương lai sẽ có đủ sức ( trình độ), đủ lực( tài chính) để thực hiện 1 album của riêng họ.

Chương 2 : The Wall -- khi thời thế tạo anh hùng.

"Were the Wall band" hàng trăm cánh tay giơ lên hát cùng với Trần Lập tại sân trường Xây Dựng trong 1 đêm văn nghệ của trường: " were the Wall band"... sau 1 năm tồn tại , The Wall (TW) đã là 1 món ăn tinh thần ko thể thiếu của SV XD. họ đang xây những viên gạch đầu tiên cho bức tường của mình. ko dừng lại ở việc cover các ca khúc nổi tiếng , TW dần dần định hướng cho mình 1 con đường riêng, đó là được chơi thứ nhạc của riêng mình ,do chính mình viết ra. trong 1 thời ngắn họ đã cho ra đời khá nhiều sáng tác : " Cây Bàng", "Were the Wall band", "Rock xuyên màn đêm"... những tác phẩm đầu tay này tuy chưa được đánh giá cao nhưng cũng được đông đảo SV XD chấp nhận và những nỗ lực của TW cũng đã được ghi nhận.

Bất kỳ 1 sự thành công nào cũng phải dựa trên 3 yếu tố: thiên thời, địa lợi, nhân hoà. lúc này TW đã có được 2 trong 3 điều kiện để cấu thành nên thành công của họ , dó là : địa lợi và nhân hoà. được phát triển trong cái nôi của trường ĐHXD chính là địa lợi của họ. khi được gắn cái mác là ban nhạc ĐHXD, họ được Đoàn trường cũng như Đoàn thanh niên HN quan tâm, tạo điều kiện cũng như định hướng cho đường lối phát triển. bởi vậy thật dễ hiểu khi những tư tưỏng " nổi loạn" và "kích động" của " rock hoang dã" đều bị tiêu diệt từ trong trứng nước. có thể thấy TW đang dần phấn đấu để trở thành ban nhạc của giai cấp ... SV. vấn đề "tư tưởng" thường được đặt lên hàng đầu trong mỗi sáng tác của họ. những bài hát với giai điệu rõ ràng , trong sáng ko cầu kỳ và lời bài hát thường mang tính " giáo dục" cao là những đặc trưng trong những sáng tác của TW.
Chính những sáng tác là điểm làm nên 1 gương mặt mới cho TW, giúp cho họ có 1 sự hấp dẫn riêng đối với khán giả. chỉ trong 1 năm họ đã trở thành biểu tượng của trường XD, trở thành niềm tự hào của "dân XD". đây chính là lợi thếcủa họ.
Chinh phục được trường XD , TW đã tạo cho mình 1 hậu phương cực kỳ vững chắc giúp cho họ có sự tự tin cần thiết để tiếp tục con đường hoà nhập vào dòng chảy của Rock HN.

Vào thời điểm năm 96, khi chương trình SV của anh Lại Văn Sâm gây được tiếng vang lớn trong giới SV và được cả Xã Hội quan tâm thì TW đã biết nắm đượcc hội này để giới thiệu tên tuổi mình ra bên ngoài. trong đêm thi đấu của trường ĐH XD , ngoài việc tham gia vào phần thi tài năng với 1 dàn guitar gỗ đậm chất SV thì TW cũng biểu diễn 1 số sáng tác của mình. việc được xuất hiện trên truyền hình và quảng bá " thương hiệu" của mình đã đem lại hiệu quả rất lớn. giới SV thủ đô cũng như cả nước đã bắt đầu biết đến 1 TW của ĐH XD. cũng thời gian này, ca khúc " Bông hồng thuỷ tinh" đã đem đến thành công bất ngờ cho họ khi được giới SV ( đặc biệt là các nữ SV ) rất yêu thích. vậy là yếu tố cuối cùng : thiên thời cũng đã đến với họ. vào ngày 30 tết ( âm lịch) năm 1996 1 chương trình ca nhạc dài độ 30 phut trên VTV3 đã giới thiệu những sáng tác đầu tay của TW.

Chương 3 : Gạt Tàn Đầy -- Đêm ra mắt đầy ấn tượng.

Từ khi thành lập đến giờ, Gạt Tàn Đầy ( GTĐ) vẫn chưa có dịp nào được "xuất giá" chinh chiến trên giang hồ. có quá ít cơ hội dành cho họ. sau 1 thời gian miệt mài luyện tập, GTĐ đã cảm thấy có đủ tự tin để bước ra sân khấu . và họ mong chờ 1 đêm diễn để được trình làng với khán giả trẻ thủ đô. theo Quang Huy thì : " những người chơi nhạc ai cũng muốn được ra biểu diễn trước công chúng, ko phải để " trộ", để lấy oai. mà cái chính là để được nghe những lời khen chê của khán giả, của các ban nhạc "đồng nghiệp" khác ".


Đầu tháng 10-1996 nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập trường , ĐH Bách Khoa ( ĐHBK) dự định tổ chức 1 đem ca nhạc sinh viên. trong ban tổ chức văn nghệ có những SV rất yêu thích Rock. và họ tìm mọi cách để thuyết phục Đoàn trường BK đồng ý cho sự có mặt của một ban nhạc SV trong đêm diễn. đây là 1 việc chưa từng có tiền lệ nhưng cuối cùng Đoàn trường BK cũng đã đồng ý và chính thức mời ban nhạc GTĐ tham gia chương trình. đây đúng là " anh hùng có dịp trổ tài", GTĐ nhận lời và chuẩn bị 1 cách nghiêm túc cho phần chương trình của mình.

Tháng 10 HN đã vào thu, trời se se lạnh nhưng vẫn ko ngăn nổi hàng nghìn SV đổ về hội trường của trường ĐH BK. đa số là SV BK nhưng cũng có khá nhiều SV các trường khác và không ít rockfans háo hức đến để đón xem đêm ra mắt của GTĐ. đêm ca nhạc của trường BK hôm đó xét trên tinh thần SV là cũng khá thành công. ko có các "sao" ca nhạc, chỉ là SV hát cho nhau nghe thôi nhưng cũng hay và rất vui. và tất nhiên là tiết mục của GTĐ là phần cuối cùng. nàng dẫn chương trình duyên dáng bước ra giới thiệu về 1 ban nhạc SV. 5 chàng trai xuất hiện, tiếng vỗ tay lộp bộp. hầu như đa số khán giả chưa biết gì về họ. ko tự giới thiệu về mình, họ bước đến bên nhạc cụ của mình và chơi nhạc luôn. những âm thanh guitar điện và những bài hát bằng tiếng Anh khiến khán giả cảm thấy lạ lẫm. mhưng càng nghe họ càng thấy hay, hấp dẫn. tiếng vỗ tay rào rào và tiếng hò reo tán thưởng dần dần nổi lên sau khi mỗi ca khúc của họ kết thúc.

Phần trình diễn của GTĐ có thể nói là rất thành công. Hồng Long với mái tóc dài trông rất " phủi" chơi Bass chắc chắn. Quang Huy với những khúc solo guitar rất "nuột" và già dặn thả sức tung hoành trên nền guitar của Đình Hải. nhưng người được khán giả chú ý đến nhất chính là Tiến Đạt. anh chàng ca sĩ này có chất giọng khàn, khá dầy và kỹ thuật đã hát 1 hơi hơn 10 bài ( hầu hết là các ca khúc của CCR) mà chẳng nghỉ gì cả. nhìn hắn gầy vêu vao, lúc hát thì cổ gân lên người khòng xuống trông rất ...thương tâm. nhiều khán giả lắc đầu thè lưỡi " sao gã này hát khoẻ thế nhỉ" . có 1 điều đặc biệt là cứ lúc nào đến đoạn solo của Huy, là Đạt lại lỉnh vào sau cánh gà. anh em ngồi dưới thắc mắc: ko hiểu hắn đi đâu ? thì ra do phải gào nhiều quá nên cổ họng bị "sưng" lên, phải uống nước để làm... "mát". như từ sa mạc trở về, Đạt ùa vào hậu trường như 1 cơn lốc túm lấy mọi người thều thào :" nước, cho xin nước...". uống vội được ngụm nước hắn lại hối hả chạy ra sân khấu trước khi đoạn solo kết thúc để còn...hát tiếp.

Đêm ra mắt của GTĐ đã diễn ra như thế . tuy ko phải là 1 đêm dành riêng cho Rockfans nhưng khán giả vẫn đánh giá họ là 1 ban nhạc lao động nghệ thuật nghiêm túc, tôn trọng thể loại âm nhạc mình chơi và tôn trọng khán giả. GTĐ cũng đang cho thấy sự định hướng trong phong cách của họ : ko ầm ĩ như Heavy Metal, ko thô cứng như Hadr rock. họ thiên về thứ âm nhạc uyển chuyển hơn, tinh tế hơn. họ đang dần đến với Alternative.

Chương 4: Desire -- Tùng John và bè bạn.

Ngược dòng thời gian , vào tháng 12 năm 1993. 1 đêm nhạc tưởng niệm John Lennon với quy mô lớn đã được tổ chức tại trung tâm CLB phương pháp. tham gia vào đêm đáng nhớ này có 2 tên tuổi lớn. đó là Freedom với 3 nhân vật đặc biệt : Hồng Long ( guitar) - sau là Basstist của GTĐ. Anh Tuấn (vocal) và Hoài Thanh ( Bass) - sau là những trụ cột của The Light và 1 số thành viên nữa. và ban thứ 2 chính là Desire (D) . D thời kỳ sơ khai ấy gồm những thành viên : Thanh Tùng ( vocal), Quang Huy ( guitar) - sau là guitarist của GTĐ - Long Vũ ( vocal), Anh Tuấn ( Bass) - hồi ấy LV đang là SV ngoại ngữ, còn A.T là SV nhạc viện. sau này cả 2 đều trở thành cộng tác viên của VTV3 - Khanh ( keyboard) và Linh béo ( drums) - sau là tay trống của GTĐ. D đã có 1 đêm trình làng đáng nhớ. khán giả thủ đô hoàn toàn bị chinh phục bởi chất giọng đậm chất John của Tùng. chíng anh với giong hát ấm áp và truyền cảm đã mang hơi thở của Beat đến cho hàng ngàn khán giả. nhưng đêm diễn đã kết thúc với 1 kết cục mà ko ai dám nghĩ đến. do sự đổ vỡ của CT mà trách nhiệm thuộc về những người tổ chức, bắt nguồn từ sự bột phát của 1 số fans quá khích và dần lan rộng trong đám đông giận dữ. từ việc đổ ra đường rước ảnh John tạo thành 1 cuộc tuần hành lớn quanh hồ Hoàn Kiếm cho đến bùng nổ thành 1 vụ bạo loạn lớn : phá phách , phóng hoả...nhưng cũng từ đêm đó mà cái tên Desire bắt đầu nổi danh trên chốn Giang hồ. và cái tên Tùng John được giới mộ điệu nhắc đến mòn cả miệng trong các câu chuyện nơi quán xá.

Trong khoảng thời gian sau đó D tích cực tham gia vào các đêm nhạc Rock SV ( đã nhắc tới ở các bài trên) và trở thành 1 biểu tượng Beatles Việt. các thành viên thì kẻ đến người đi : năm 94, Q.Huy ra đi và Thế Vinh vào đảm nhiệm vị trí guitar lead. rồi lần lượt Long Vũ, A.Tuấn cũng chia tay với ban nhạc và những gương mặt mới xuất hiện. tuy nhiên linh hồn của nhóm, Tùng John (TJ) thì vẫn 1 lòng sắc son và thành công của D có 1 phần công sức ko nhỏ của anh. thời điểm 1996-1997 khi ko còn sân chơi cho các ban nhạc SV thì D tìm con đường tồn tại cho mình cách chơi nhạc trong các quán Bar sang trọng phục vụ khách nước ngoài. vừa được chơi thể loại nhạc mình yêu thích lại vừa có 1 khoản thu nhập kha khá. khách ngoại quốc rất hâm mộ chàng "John da vàng". và họ vẫn mong chờ những dịp hiếm hoi để tham gia vào các đêm tưởng niệm Beat, các CT phục vụ anh em rockfans.

Khi đã trở thành 1" thần tượng bé bỏng" trong trái tim những người yêu nhạc Beat của thủ đô thì bên cạnh những lời khen ngợi, TJ cũng phải chịu ko ít những đồn thổi , những thị phi của người đời. tuy nhiên TJ vẫn vững vàng trên đôi chân của mình và anh dùng chính giọng hát làm vũ khí đánh trả lại những kẻ ganh ghét mình. trong CT SV 96 Tùng đã tham gia vào phần thi tài năng của ĐH Tổng hợp và đã thể hiện thành công ca khúc ..." hello" được cải biên bằng tiếng Việt rất hài hước và đậm chất SV.

Vào 1 ngày cuối năm 1997 chúng tôi đã làm 1 chuyến đột nhập vào sào huyệt của D. Desire tập trong 1 căn phòng nhỏ trên tầng 2 của 1 ngôi nhà nằm sâu trong khu ĐH kinh tế. đã nhiều năm trôi qua và thành viên ban nhạc đã có nhiều thay đổi. guitar Vinh Xiêm ôm đàn ngồi dựa bậu cửa , tóc dài xoã vai. Basstist Văn Tuấn thì ngồi trong 1 góc, chân co chân duỗi. làm chủ bộ trống chiếm gần hết diện tích căn phòng là Drumer Phan Nam, bên cạnh đó là tay organ Văn Kiên. lại thấy 1 kẻ ngồi dúi dưới chân organ. đó chính là Tùng John.... khi chúng tôi đến thì Desire đang tập bản ballad nổi tiếng "Novenber rain". TJ ngồi đó với bộ mặt bầu bĩnh và cặp "đít chai" dày cộp, trông hắn như 1 tên ngờ nghệch chứ ko phải là 1 rocker gạo cội. hắn tâm sự: " nghe Beat từ năm lớp 8, thấy choáng vì ko hiểu là cái loại nhạc gì mà nghe buồn cười thế !?! và rồi dần dần rơi vào vòng xoáy Beatlemania ( chứng cuồng Beat) lúc nào ko biết. cho đến khi được"khai quật" và trở thành 1 tài năng " John " Việt thì tôi hiểu rằng giữa âm nhạc của Beatles và tôi đã có duyên tiền định". đã 4 năm trôi qua, gắn bó với Rock và có biết bao kỷ niệm vui buồn, hơn ai hết Tùng hiểu được những thăng trầm , những khó khăn mà người chơi Rock phải chịu đựng. nhưng tình yêu âm nhạc, ngọn lửa Rock vẫn cháy sáng trong Tùng. bản " November rain" lại được D tấu lên giữa cái rét của những ngày cuối năm. giọng Tùng John văng vẳng : " so never mind the dankness, we still can find the way..."

Chương 5 : Buratinox -- đếch cần khán giả, tiền của chúng tao đâu ?!?

Sau nhiều lần chuyển địa điểm phòng tập, cuối cùng Buratinox ( cũng đã được phép đóng đô tại tư gia của tay trống Anh Quân. từ đường Trường Chinh rẽ vào đường Lê Trọng Tấn, toạ lạc trong 1 con ngõ nhỏ, căn phòng trên tầng 4 nhà Quân trở thành vương quốc riêng của 4 chàng người gỗ. tuần 2 buổi họ lại nhốt mình vào trong căn phòng 16m vuông cách biệt với thế giới bên ngoài bằng hệ thống cách âm - 4 mặt tường được ốp mút và xốp để ko làm ảnh hưởng đến những nguời hàng xóm khó tính - và hăng say luyện tập. từ lúc thành lập đến giờ họ có quá ít cơ hội xuất đầu lộ diện. nhưng trong 1 nhúm tín đồ hay tụ tập nơi quán xá thì cái tên Buratinox cũng đã được nhắc đến sau khi họ tham gia chơi vài bài trong 1 đêm nhạc tại cafe Sân ga vào thời điểm cuối năm 1997. đêm đó The Light là ban đánh chủ đạo nhưng cũng có mặt các thành viên của các ban nhạc khác như: Gạt tàn đầy và Buratinox . và họ cũng lên " góp vui" và "làm quen" với anh em tín đồ. nhưng B vẫn mong chờ 1 đêm được ra mắt thật sự trên SK lớn. đối với 1 ban nhạc mới và trẻ như B thì việc có 1 dịp "trình làng" mang ý nghĩa cực kỳ quan trọng. được thể nghiệm những tâm huyết của mình từ phòng tập lên sàn diễn và quan trọng hơn là được cọ sát để thu được những kinh nghiệm biểu diễn , 1 thứ mà họ có quá ít.

Và rồi cái dịp quý báu ấy đã đến . họ đưọc mời tham gia biểu diễn trong đêm nhạc của trường Sư phạm ngoại ngữ . khi nhận được lời mời họ đã nhận ra 1 hạn chế rất lớn. đó là SV trường này đa số là con gái. và việc đem Rock đến "phục vụ " cho chị em thì quả là "lành ít dữ nhiều". hồi đấy con gái nghe Rock còn ít lắm, chỉ đếm trên đầu ngón tay. B phải thống nhất tư tưởng với nhau rằng đây là 1 buổi đánh quan trọng để lấy kinh nghiệm SK chứ sẽ rất khó có được sự ủng hộ của khán giả. và phương châm đầy tai tiếng của ban nhạc Sex Pistols : " đếch cần khán giả, tiền của chúng tao đâu ? " được anh em bạn bè trong lúc vui câu chuyện bên bàn trà đem ra gán vào làm tên cho phần trình diễn của B 1 cách đầy hài hước. chỉ là nói vui với nhau thôi vì hồi đấy có đất để "oánh" là sướng lắm rồi , còn ai dám nghĩ đến thù lao nữa.

Tháng 12 -1997 đêm nhạc của trường SPNN được tổ chức. phần biểu diễn của B tất nhiên là được xếp vào cuối cùng. họ đã trình diễn khá thành công và chứng tỏ được khả năng cũng như bản lĩnh của mình . những ca khúc của The Beatles, U.F.O, Black Sabbaths được họ chơi lại rất sạch sẽ và trau chuốt. và phản ứng của khán giả cũng ko quá tiêu cực ( tạ ơn chúa). chị em ngồi nghe rất ngoan. 1 phần vì tò mò, 1 phần là những âm thanh của B ko quá ầm ĩ và đã thu hút được sự quan tâm của khán giả. những tràng pháo tay tán thưởng được dành cho B khi mỗi bài hát của họ kết thúc. thành công của đêm ra mắt đã giúp cho B có được sự tự tin và 1 sự hưng phấn để họ tiếp tục những bước đi trên con đường âm nhạc của mình.

About the author

Admin
Donec non enim in turpis pulvinar facilisis. Ut felis. Praesent dapibus, neque id cursus faucibus. Aenean fermentum, eget tincidunt.

0 nhận xét:

Template by Clairvo Yance
Copyright © 2012 Quán Nhạc Cũ and Blogger Themes.